224-PHÁ TƯỞNG LỰC/ 16
Kính bạch Thầy!
Chiều nay, con ngồi thiền 2 tiếng 30'. Con thấy lực đẩy trong con yếu dần, nó
không mất hẳn, nếu không có tác ý nó sẽ mạnh, thành ra vừa tác ý bước thì con
phải nhắc liền cái chân không được đẩy hoặc khi ngồi xuống co duổi tay chân con
cũng phải nhắc cái thân không được nhúc nhích hoặc cái đầu trọc của con không
được xoay. Con thấy sao mà mệt quá! Nhưng rồi con thấy cũng vui, bây giờ thì
con không có tác ý nhắc nhở cái thân, hoặc cái đầu trọc nữa, mà mỗi lần nó chuẩn
bị lắc hoặc xoay là con biết liền, con giữ cái thân, hoặc cái đầu vững lại. Thầy
ghi trong thư là: Ma lực dừng là con đã chuyển nó thành Thất Giác Chi. Con thấy
khi con tác ý tay phải để lên là con thấy cánh tay nhẹ và nó nhúc nhích, như vậy
là Thất Giác Chi của con nó còn yếu năng lực của tâm nó chưa hoàn toàn. Và khi
con tác ý bước vẫn có lực đẩy dưới chân, và con cảm nhận cái tâm của con nó tác
ý chứ không phải con tác ý. Và con để ý là trong cơ thể của con lúc nào nó cũng
có lực đẩy, có những lúc con suy nghĩ một điều gì đó, hoặc con chợt nhớ đến một
cái gì đó, có nghĩa là ý thức của con nó có muốn khởi, nhưng con vẫn thấy rõ lực
đẩy. Nó không mạnh, yếu thôi, vì con luôn quan sát và để ý. Đọc thư của Thầy
con sợ nhất là câu: Tẩu hỏa nhập ma trở thành người mất trí. Cho nên con rất kỹ
lưỡng trong pháp hành của mình. Con để ý là khi con ngủ dậy là con cảm nhận
trong con có một cái lực và người con nhẹ lắm và con không bước xuống đi liền,
mà ngồi lại 5 phút thì nó hết, rồi con mới bước đi, nếu con bước đi liền con sẽ
té, con nghĩ như thế. Con xin kể với Thầy là: bên dòng họ nội của con là người
Trung Hoa. Má con là người Việt gốc ở Huế vì thế khi con đi tu được đưa về Huế
để tu vì bên ngoại ở Huế. Từ nhỏ đến lớn con được thừa hưởng những tinh hoa của
võ thuật từ bà nội. Con có năng khiếu. Ba của con rất giỏi về võ thuật và khí
công, ba con mới chết gần một năm và bịnh nhồi máu cơ tim huyết áp cao lúc 54
tuổi lúc ba con mất, con không nhìn thấy ba, khi con về thì liệm rồi, gia đình
có bốn chị em hai gái và hai trai, con là thứ nhì và cũng là út gái. Trong nhà
chỉ có một mình con được thừa hưởng những tinh hoa của võ thuật, như mà rồi con
lại thích đi tu. Con ước nguyện là khi con tu xong, con sẽ đi tìm ba của con,
và con sẽ hướng dẫn cho ba con tu tập. Thầy ơi! Thầy bằng tuổi bà ngoại của con
và bây giờ đây! Con sẽ kêu Thầy bằng một danh từ rất thương kính nhất đó là: sư
phụ Sư Phụ ơi! Con có ước nguyện rằng: cuộc đời của con, con sẽ làm như Phật đã
làm, như Sư Phụ đã làm, và con sẽ nói những gì Phật đã nói, và sư Phụ đã nói,
và con sẽ sống như Phật đã sống, như Sư Phụ đã sống. Con Kính chúc Sư Phụ luôn
khỏe . Kính ghi, Con của sư Phụ, Nguyên Thanh.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét