129-KHÔNG DÙNG TƯỞNG LỰC LÀM
CHỦ MÌNH
(17:42) Phật tử 1: Thưa Thầy, chúng con ngày hôm qua
theo thời gian mà con tu từ lần đầu tiên vào bên các thất đó, là mấy cái con
chúng sanh nó vô nó tấn công thì thấy cũng có thể câu tác ý của con thành công
lắm rồi.
Trưởng
lão: Nó thành công nhưng mà nó là tưởng lực. Bởi vì con chưa có thanh tịnh,
cho nên con bị động con đi đó, chứ còn nếu mà thực sự nó hoàn toàn nó thích sống
một mình, nó không bao giờ nó đi đâu. Cho nên con bị tưởng lực. Khi mà cái tâm
mình nó hết vọng tưởng rồi, tức là ý thức nó hết thì cái tưởng con hoạt động,
mà nó hoạt động thì nó phải có những cái khác biệt của nó, chứ nó không có gì hết.
Con biết những các nhà ngoại cảm, tại sao họ biết lòng đất có hài cốt, đó là
cái tưởng họ hoạt động chứ cái thứ gì, thứ tưởng. Chứ đâu phải cái người chết
đó nhập họ đâu.
Phật tử
1: Vậy giờ mình xài cái đó không được hả Thầy?
Trưởng
lão: Một người tu không nên xài cái đó, bởi vì cái đó là cái tưởng rồi
nên không được.
Phật tử
1: Cái mê tín rồi.
Trưởng
lão: Ừ.
Phật tử
1: Cái đó không sự thật hả Thầy?
Trưởng
lão: Nó hoàn toàn, nó hoạt động nó đúng sự thật, nhưng mà cái người tu
do ý thức làm chủ để tạo thành cái lực của ý thức, ý thức lực, chứ không thể
dùng cái tưởng lực đó mà xài.
Phật tử
1: Vậy dùng tưởng lực để làm chủ mình là không được ạ?
Trưởng
lão: Không được, cái đó sai.
Phật tử
1: Tự mình làm chủ mình chứ đừng có để…
Trưởng
lão: Không có để ba cái này xen vô, xen vô thì không được. Cho nên có
nhiều người cũng dùng cái tưởng để tịnh chỉ hơi thở, họ cũng thấy tịnh chỉ
nhưng mà họ rớt trong Không Vô Biên Xứ, thì họ đứng trong đó thì họ chỉ chịu chết
ở trong đó, chứ họ làm gì mà làm chủ được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét