390-TÂM TÍCH LŨY NHIỀU ĐIỀU ÁC NÊN PHẢI THỌ THÂN NÀY
(36:38) Hàng
ngày phải rèn luyện, siêng năng theo pháp Tứ Chánh Cần mà tu tập.
Nghĩa là phải
siêng năng, vì cái pháp này là cái pháp siêng năng, mà siêng năng thì mới dứt
ác, mới tăng thiện được. Còn nếu không siêng năng chưa chắc đã gì chúng ta đã dứt
ác được.
Vì vốn cái
tâm của chúng ta là cái tâm tích lũy, cái tâm nó tích trữ những pháp ác nhiều đời
nhiều kiếp, cho nên mới có thọ thân này, nếu mà nó đã tích thiện thì nó đâu có
thọ thân này, nó phải thọ cái hóa thân. Tức là nó sẽ biến hóa ra cái thân, chớ
nó không phải nó còn cái thân mà sanh cái chỗ bẩn thỉu, cái thân mà sanh cái chỗ
dục.
Cho nên ở
đây chúng ta là do cái thai sanh, vì cái tâm của chúng ta nó có những cái ác
pháp, cho nên nó mới sanh ở trong thai sanh. Còn những người mà thiện pháp, thì
như Phật ví dụ, như các người cõi trời thì họ là hóa sanh, họ không có thai
sanh.
Cho nên có
người hỏi Thầy: Có hóa sanh hay không? Thật sự có hóa sanh.
Bởi vì các
thầy cứ nghĩ rằng một cái người mà tu tập như chúng ta nè, tu tập như chúng ta
vầy, mà khi mà thân định trên tâm, mà tâm định trên thân rồi, nhập được Tứ Thiền
rồi, thì người ta ra lệnh, thì cái thân này nó sẽ biến muôn ngàn cái thân,
không phải là hóa thân sao?
Ngồi đầy cái
rừng này, ngồi đầy cái khu đất này, hàng trăm hàng vạn ông thầy như Thầy, giống
y mặt, người nào cũng giống y hết. Mà bây giờ Thầy muốn cái thân này - tức là Dục
Như Ý Túc mà - muốn nó như thế nào, muốn cái thân Thầy nó lớn bằng cả nửa bầu
trời này, nó tự nhiên nó sẽ lớn như vậy đó.
Thì các thầy
nghĩ có phải hóa không? Nếu không hóa làm sao được cái chuyện đó! Cái thân bây
lớn đây mà hóa ra đứng nửa cái bầu trời này thì quý thầy nghĩ như thế nào? Cái
chân nó có thể nói rằng, không có lượng được cái chân mà thò xuống là kể như
trái đất này nhẹp đi. Thì đó không phải là hóa sao?
Vậy cho nên
nó có cái thế giới hóa thân chớ đâu phải không có cái thế giới hóa thân! Cho
nên Phật nói là cõi trời. Khi chúng ta hướng tâm về thiện thì chúng ta sẽ sanh
vào hóa thân, mà chúng ta về dục thì chúng ta phải sanh về thai sanh. Đó thì,
các thầy phải thấy được bốn cái sanh của con người.
Cho nên các
thầy nghĩ rằng: Khi mà chúng ta hoàn toàn là dứt dục, không còn cái tình dục
thì chắc chắn là con người trên thế gian này không có. Đâu ra không có? Chúng
ta hóa sanh mà!
Như bây giờ
Thầy muốn Thầy có một trăm người ngồi ở trong cái khu đất này, Thầy chỉ cần nhập
cái Định đúng nó Thầy câu hữu, thì ngay đó thì nó ngồi một trăm người chớ đâu
phải một người!
Quý thầy ngạc
nhiên, quý thầy chưa đến chỗ này quý thầy chưa thấy. Khi nào ở đây có chúng tới
đó rồi thì quý thầy sẽ trực tiếp thấy. Còn bây giờ đem ra biểu diễn cũng như
làm trò xiếc cho quý thầy coi thì cái chuyện đó là cái chuyện mê hoặc, chuyện
làm cho người ta không đi vào cái chánh của Phật Pháp.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét