335- ĐỊNH TƯỞNG CÓ LỢI ÍCH KHÔNG?
(53:57) Phật
tử Anh Vũ: Còn như hồi nãy con có nghe Thầy nói là: Chưa ly dục, ly
ác pháp mà mình Định thì cái Định đó là tưởng. Như con nhớ cái trường hợp cách
đây cỡ ít năm đó, lúc mà con có tập được nhiều đó, tập kinh hành hay ngồi thiền
đó, thì rõ ràng lúc đó là dục và ác pháp còn nhiều dữ lắm, thế nhưng mà sau mỗi
lần ngồi thiền hơn một tiếng đồng hồ đó thì thấy tâm nó an lạc, thấy trí tuệ
mình sáng suốt hơn, thấy có từ bi nhiều hơn, thì nếu mà gọi cái đó là tưởng thì
cũng được, nhưng mà nó cũng tốt vậy Thầy, nó cũng giúp ích mình thấy vấn đề rõ
hơn, mình từ bi hơn, rồi cái vấn đề mình làm khổ mình, khổ người nó cũng ít hơn
nữa, thì nó so với ly dục, ly ác pháp mà trắng sạch như vỏ ốc thì nó không bằng,
chứ còn nó vẫn tốt phải không Thầy?
Trưởng
lão: À tốt,
nhưng mà điều kiện nó sẽ dẫn mình đi vào một cái sai. Bấy giờ thì nó phát triển
được cái tưởng tuệ. Cái tưởng tuệ nó cũng làm cho mình trước các ác pháp mình
cũng ngăn được. Mình cũng thấy cái tâm mình nó cũng thanh thản, an lạc, nó xả
được nhưng mà nó bằng tưởng, nó không thật rồi. Cho nên một cái thì mình lấy
cái hình bóng để mình thực hiện sự giải thoát. Cho nên cái hình bóng đó nó sẽ
đến cái mức độ của nó, nó sẽ hoàn toàn nó không thật.
Bởi vì mình
còn những cái vi tế, mà cái vi tế đó cái hình bóng không giải quyết được. Nó giải
quyết cho con cái phần thô bằng tưởng tuệ. Cho nên con thấy những cái người mà
dùng cái tưởng họ tưởng rất hay con. Họ lý luận bằng tưởng mình không cãi được
đâu. Nó đâu phải, bởi vì cái thế giới siêu hình tức là thế giới tưởng, nó tuyệt
vời lắm. Nó có Ngũ Thông lận, chứ đâu phải ít đâu? Cho nên nó không có thua ai
đâu, nó cũng có cái trí tuệ tưởng của nó cũng kinh lắm. Cho nên các tổ con thấy
như Long Thọ ông luận cái Trung Quán Luận đó. Thầy nói thật sự ra trí tuệ tưởng
thật siêu lắm chứ không phải là, coi như là nó muốn hơn Phật, chứ đâu phải vừa
đâu. Cho nên con thấy nó có lợi ích thật sự, nhưng mà cái rốt ráo của nó để mà
diệt lậu hoặc không được. Cho nên vì vậy mà đức Phật thấy cái cuối cùng của
nó, nó không diệt được cái mầm tái sanh luân hồi mà. Cho nên nó không giải quyết
được cái con đường giải thoát hoàn toàn.
Con thấy bây
giờ nó nhập vào Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ Định hèn không? Nó nhập vào cái Định
đó rồi, con thấy nó ngồi hai ba ngày nó vẫn bất động, chứ không phải là ít đâu.
Người ta thấy nó cũng ghê gớm lắm đó. Nhưng mà có cái điều kiện là nó không có
giải quyết được bốn cái nỗi khổ của con người. Nó giảm, nó có giảm. Vô bốn cái
định đó nó có giảm. Con thấy các Thiền sư Đông độ, họ có giảm tham, sân, si, chứ
không phải không giảm đâu. Nhưng mà hoàn toàn để sạch thì không được. Mà con đường
đó thì không làm sao sạch được, nó có giảm, chứ nó không sạch.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét