217-ĐỂ TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI CỦA CON/ 9
Hỏi: 1/ Kính
bạch Thầy! Tập dừng cái ý có phải: đó là chánh niệm tỉnh giác không?
Đáp: Pháp
môn Chánh Niệm Tỉnh Giác Định là pháp môn tu tập dừng cái ý. Đúng như con đã tư
duy. Muốn dừng ý mà không tỉnh giác trên thân hành thì không bao giờ dừng ý được.
Thân hành thì có: thân hành nội và thân hành ngoại. Nếu hành giả tu tập mà cứ
trên thân hành tập trung tâm thì sẽ bị ức chế, tâm bị ức chế thì sẽ rơi vào thiền
tưởng và tu tập như vậy chẳng bao giờ có ly dục ly ác pháp, có nghĩa là chẳng
bao giờ lìa hết tâm tham, sân, si. Vì thế muốn tỉnh thức trên thân hành thì phải
dùng ý thức điều khiển tâm ( Như lý tác ý) cho tâm ly dục ly ác pháp lìa hết
tham, sân, si. Tâm lìa hết tham, sân, si thì ý thức dừng, tu tập như vậy thì
không bị ức chế tâm.
Hỏi: 2/ Con
tư duy rằng: Nếu chánh niệm tỉnh giác không đủ lực thì rất khó có được sự tỉnh
giác, đó là cơ bản để bước vào chánh định, như thế có đúng không thưa Thầy?.
Đáp: Tâm
chánh niệm tỉnh giác là cơ bản để bước vào định tỉnh của tâm, chứ không phải là
chánh định vì chánh định là Bốn Thiền, như đức Phật đã xác định: Chánh Định là
Bốn Thiền muốn vào Bốn Thiền thì phải có Bảy Giác Chi. Có Bảy Giác Chi mới nhập
được Bốn Thiền. Hành giả tu tập không có Bảy Giác Chi thì đừng mơ nhập Bốn Thiền
và Tam Minh. Con nên lưu ý: Có chánh niệm tỉnh giác thì tâm mới ly dục ly ác
pháp. Có tâm ly dục ly ác pháp thì mới có định tỉnh. Có định tỉnh thì tâm mới
không phóng niệm, phóng dật. Tâm không phóng niệm, phóng dật thì mới có Bảy
Giác Chi. Có Bảy Giác Chi thì mới nhập được Bốn Thiền. Có Bốn Thiền thì mới có
Tam Minh. Có Tam Minh thì mới có chấm dứt tái sanh luôn hồi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét