153- PHÂN BIỆT THIỀN VIỆT
NAM VÀ THIỀN TRUNG QUỐC
(2:08:02) Trưởng lão:
Ráng tu tập bền chí đừng có nghe nó dụ rồi đi về, lang mang, nói nay tu mười
năm rồi, thôi để đi về thăm chút rồi ráng tu. Cái kiểu đó nó nối cái ái kiết sử
cho nhiều ở trong gia đình chứ không có làm được gì hết.
Thôi rồi, mấy con thấy thế nào,
ráng mà nỗ lực tu đi con, sự thật ra tu là khó chứ không phải dễ, nhưng mà bền
chí là thành công. Mà cái pháp của Thầy đó nó đã cô đọng trở lại, nó thành ra
cái phương pháp giải thoát từng phút, từng giây. Nghĩa là mình giữ được một
giây là mình đã có giải thoát được một giây, mà hai giây có giải thoát hai
giây, một phút có giải thoát một phút. "Tâm bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự", thì trong một phút mà tâm bất động thì nó là giải
thoát một phút, chứ mình đâu cần đòi hỏi nhiều. Nhưng mà tôi tu tập tới một cái
ngày nào đó, tôi sống với nó luôn, thành ra cái lý do đó tôi thành Phật. Có gì
đâu!? Phật cũng tâm bất động chứ có gì khác hơn tôi, ông Phật đâu có hơn tôi
cái chỗ nào đâu!? Ông Phật đâu có cái gì bằng tôi đâu. Cho nên tôi cũng như Phật,
Phật cũng như tôi thôi, mà bây giờ tôi làm như Phật thì Phật đâu có hơn tôi cái
gì, đó thì mấy con thấy rất rõ. Cho nên ở đây đó Thầy dạy mấy con một cái
phương pháp, để giúp cho cái người lớn tuổi cũng như cái người trẻ tuổi, mà
không phí cái thì giờ.
Còn mấy con cứ ôm những cái điều
mà kiến giải, tưởng giải để mà giải kinh sách của Phật đó, mà Thầy đã viết ra để
cho Đại thừa người ta đừng có nói Thầy là cái người dốt, chỉ biết Tâm Bất động
thôi không biết gì hết, các con hiểu chưa? Bây giờ các ông Thầy Đại thừa dám
nói Thầy không biết không? Các con hiểu cái điều đó. Mà bây giờ các con cứ lấy
cái sách mà Thầy đập vỡ ba cái ông pháp Đại thừa này xuống, mà mấy con cứ lấy
đó mà tu tập thì trời đất ơi! Quá tệ!
Thầy cho cái pháp nào thì cứ ôm
cái pháp đó tu đi mấy con sẽ thấy giải thoát, có phải không? Mấy con thấy
không? "Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự". Ngồi
đây á, thấy mình có tu cái gì đâu, nhưng mà giải thoát là giải thoát, chứ đâu
phải giải thoát ở trong cái pháp gò bó mà gọi là giải thoát, mấy con thấy
không? Ngồi như quý thầy, ngồi chơi vậy đó, nhưng mà thấy tâm mình bất động là
được rồi, có gì đâu, thấy không? Mấy con hiểu chưa?
(2:10:16) Cho nên Phật
pháp mà! Bởi vậy Thầy mới lấy cái câu mà Đức Phật nói: "Pháp ta
không có thời gian đến để mà thấy". Không tu thôi, tu trong một phút
thì tôi thấy giải thoát một phút, mà hai phút thì tôi thấy giải thoát hai phút.
Tôi bây giờ là cái người giải thoát từng phút, từng giây, tôi không cần nhiều.
Nhưng mà tôi nỗ lực tôi tập sống cho được chừng nào mà hoàn toàn tôi sống được
ngày này, qua ngày khác, y như vậy tâm bất động là tôi đã giải thoát. Chứ không
phải là tôi ngồi thiền nhiều là giải thoát, mà tôi ngồi ức chế ý thức của tôi
không niệm là tôi giải thoát. Nếu mà giải thoát được như vậy thì mấy ông Tổ của
Thiền tông Trung Quốc nó đã giải thoát hết rồi.
Cho nên ở đây đó, Thầy nói tới
chừng mấy con đủ cái lực mấy con làm chủ Sanh, Già, Bệnh, Chết, thì
chừng đó thì mấy con ở trong Tâm Bất động nó ra chứ không phải là chỗ khác, mà
bây giờ tâm mấy con chưa bất động, thì nó chưa có thành tựu thôi, có vậy thôi.
Cho nên cái chỗ tác ý nó cần.
Còn cái chỗ mấy con nhiếp tâm mà ngồi nó bất động, nó im phăng phắc nó mất cái
tác ý của mấy con rồi thì nó, cái ý thức của mấy con nó không có khởi niệm, nên
mấy con đâu có tác ý, mà mấy con không tác ý thì nó thuộc về Thiền Đông Độ mất
rồi, vô vi của Lão tử rồi. Mấy con muốn theo Lão tử làm Tiên thì mai mốt lên
núi ở trên đó làm Tiên, phải không? Theo Lão tử làm Tiên đi, có vậy thôi. Còn mấy
con mà cúng bái cầu khẩn đó, thì theo Khổng tử mà cúng bái, cầu khẩn. Chứ còn ở
Việt Nam của mình thì chỉ có Tâm - Bất động - Thanh thản - An lạc - Vô sự.
Ở Việt Nam mình thì có Thiền của
Việt Nam, có phải không? Việt Nam thì có Thầy dạy Tâm - Bất động - Thanh thản -
An lạc - Vô sự, ly dục, ly bất thiện pháp. Còn của Trung Quốc thì biết vọng liền
buông hoặc là không có cho ý thức mình khởi niệm, hoặc là niệm Phật cho nhất
tâm bất loạn để cho cái ý thức của mình bị diệt thôi, đó là thiền Tịnh Độ của
Trung Quốc chứ không phải là của Việt Nam.
(2:12:17) Còn của Việt Nam
mấy con thấy Trung Quốc có giống không? Tâm - Bất động - Thanh thản, chỉ Việt
Nam mình có à! Mà Việt Nam của mình đúng là lời Phật dạy "Có Như
Lý Tác Ý lậu hoặc chưa sanh sẽ không sanh, mà đa sanh thì bị diệt" có
đúng không? Thầy dạy đúng theo lời của Phật dạy mà Hòa thượng Minh Châu là cái
người dịch ra câu đó, chứ không phải Thầy dịch, các con thấy chưa? Hòa thượng
Minh Châu là người có công dịch từ tiếng Pali ra Việt Nam của chúng ta, Việt ngữ.
Thì bây giờ đó, cái câu đó là câu của Hòa thượng chứ không phải là Thầy đặt ra
Thầy dịch, mà Hòa thượng Minh Châu dịch.
Thầy chỉ giải thích nghĩa lý lời
Phật dạy như vậy để lậu hoặc chúng ta không có sanh ra và bị diệt lậu hoặc. Lậu
hoặc là sự đau khổ của thân tâm của chúng ta, chứ không phải là cái gì, mà
trong kinh chỉ dùng danh từ gọi là lậu hoặc, có vậy thôi, chứ không có gì khác.
Thì bây giờ mấy con yên tâm, mấy
con biết Thầy dạy đúng Phật pháp, không sai! Cứ lật tạng kinh Nguyên Thủy của
Phật dạy thì mấy con thấy lời Phật dạy là không sai. Bốn tập Những lời Phật Dạy
đó Thầy đã viết rồi. Còn Đường Về Xứ Phật thì chẳng qua Thầy trả lời vậy thôi.
Chứ bốn tập Đường Về Xứ Phật (Những lời Phật Dạy) thì mấy con đủ rồi, đủ niềm
tin rồi không cần gì để hỏi Thầy! Chỉ như vậy thôi là có giải thoát.
Thôi bây giờ xong rồi phải
không? Còn hỏi gì nữa, hết rồi. Thôi về tu Tâm - Bất động - Thanh thản
- An lạc - Vô sự. Chúc mấy con thành công! Sống trong Tâm Bất Động trong
năm mới. Rồi bây giờ Thầy về.
(2:13:58) Tu sinh nữ:
Thưa Thầy! Con bây giờ là nó cứ quay vô nó nhìn cái thân của nó, chứ nó không
con nhìn ra ngoài nữa.
Trưởng lão: Vậy là tốt thôi chứ không có gì đâu. Con đừng có nhìn ra ngoài đừng có
tiếp duyên với ai hết, đừng có nhìn ngó thất ai nữa hết thì tốt, rồi! Thôi Thầy
chào mấy con thấy về.
Tu sinh: Chúng con cảm ơn Thầy!
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét