28-KHÔNG TRÌ CHÚ VÃNG SINH - HIỂU ĐÚNG LUẬT NHÂN QUẢ
(47:57) Phật
tử nữ: Dạ, kính bạch Thầy! Thì con thì trước giờ nghe thì cứ quên, con chả
nhớ được, được câu nào thì con làm câu ấy. Thí dụ như lạy Phật, (…) ghi cho,
và nhắn nhủ cho người ta để cho người ta biết cái linh đó, cái linh của các con
vật phải coi như là linh của một con người. Cho nên là coi những linh của con vật
giống như linh của con người. Ngài dạy như thế, trong sách như thế thì con bạch
Thầy thế này là con đọc thì con cứ quên, con chỉ nhớ là con đã đọc tới, mà con
không biết đọc ở quyển nào. Vì thế cho nên ví dụ: Con đi qua một cái ao, người
ta tát một cái ao người ta bắt con cá to. Nhưng biết bao con cóc này, con tôm,
con tép này, con sinh linh ở trong cái ao đấy, nó nắng lên là nó sẽ bị nó chết.
Vậy thì con dừng lại để con Niệm Phật và con muốn hồi hướng cho những con vật
bé nhỏ ấy. Để cho nó, khi nó bỏ cái thân ấy, thì những cái sinh linh ấy con hồi
hướng có tác dụng không? Thế hay là những cái chuyện ấy thường thường, như con
ra chợ, thì con cũng không làm cái sát sinh nữa, thế nhưng con thấy người ta mổ,
người ta giết thì đau xót lắm, thế thì con cũng có hồi hướng cho người ta.
Vậy thì những
cái việc mà con cóp cóp hằng ngày như thế, thì nó tác dụng gì trong cái, trong
cái việc như vậy là, gọi là tu. Con không dám tu, nhưng con chỉ muốn là sửa cái
tâm mình, làm sao như vậy những người xung quanh thì cũng như bác nông dân như
Thầy dạy là vì có tâm từ bi, cho nên là mới cứu được người khác thoát khỏi cảnh
khổ. Nhưng mà chúng con thì lại, lực chúng con không có, thì con muốn là (…),
Niệm Phật là chỉ là trì chú, để mà nương vào…
Trưởng
lão: Trì chú, rồi
xoay ra Niệm Phật, để mà…
Phật tử nữ: Vâng, thế thì con bạch Thầy là việc
bé bé như thế thôi. Hay là như vậy mãi như vậy con cảm thấy, Thầy đây, em chẳng
biết làm gì em biết đi thì nhặt cỏ. Mà khi con nhặt cây cỏ, con nhặt cái gốc,
con nhổ cây cỏ, con Niệm Phật cho nó. Thì những việc nho nhỏ như thế hằng ngày
con làm có tác dụng gì không ạ?
(50:17) Trưởng
lão: Không có tác dụng gì hết con. Bởi vì cái lòng con thì tốt nhưng
con làm sai pháp, không tác dụng. À bây giờ có một người cắt cô con gà, con xót
xa quá, con niệm, Niệm chú vãng sanh. Có phải không? "Nam mô a di
đa bà dạ, đa tha tha dà đa dạ…" để cầu cho nó bị giết chết, phải
không? Cái linh của nó, tức là cái linh hồn của nó để sanh về Cực Lạc. Khi con gà
đó mang cái nghiệp ác, nó hung dữ lắm mấy con. Nó lớn lên mấy con thấy nó đá,
nó cắn nó chết, nó đâu có hiền lành đâu mà con thương.
Cho nên con
tụng cái Thần chú đó để cho nó lên Cực Lạc, không chừng cái Thần chú đó có cái
oai lực đưa nó lên Cực Lạc, nhưng mà ở trên Cực Lạc có chấp nhận nó không? Nó
lên trển nó đá mấy con gà trên kia chết hết sao. Vậy là nó còn đang hung dữ.
Đó, cái ước nguyện của con không đúng.
Bây giờ người
ta tát cái ao, người ta bắt những con cá lớn hết, còn lại những con ốc, con vật
(…) như vậy nắng lên nó chết hết. Con thấy con thương xót quá, rồi con tụng
kinh hoặc con niệm chú để nhờ cái oai lực Thần chú. Bây giờ con nó, con có cái
tâm của còn thì nó cũng còn phàm phu, có phải không? Nó cũng còn giận hờn, phiền
não chứ chưa hết, thì con làm sao con hồi hướng nó được? Cho nên con mới tụng
Thần chú, con mới Niệm Phật để cầu cho cái loài vật này nó được tái sanh làm
người hoặc là nó được lên Cực Lạc. Không được đâu? Con vật đó, mà nó muốn làm
người thì nó phải sống theo cái tiêu chuẩn. Bây giờ nó là con vật mà nó phải sống
theo tiêu chuẩn làm người thì nó mới tương ưng, nó mới sanh làm người. Chứ nó
không giống theo con người, thì chắc nó cũng sanh làm con ốc hà.
(52:00) Bởi
vì đạo Phật nó có cái quy luật Tương ưng. Cho nên người ta dạy con để tụng chú,
phải không? Để Niệm Phật, để cầu cho những cái loài vật, trước cái lòng thương
yêu của con mà. Con đâu có cách gì hơn hết, cho nên con không có làm sao để cứu
nó, nhờ cái oai lực của Thần chú, nhờ những cái oai lực của kinh sách Phật mong
để mà nó được thoát cảnh khổ đó. Khi người ta tát một cái ao đó, là cái nghiệp
của loài chúng sanh trong cái ao này phải trả cái nghiệp trước đó, bây giờ phải
trả tận cùng là cái chết, quy luật của nhân quả thì làm sao (tránh khỏi). Cho
nên nó mới sanh làm loài chúng sanh, cái giờ phút đó phải chết cả một cái ao
này. Cho nên khiến cho người ta tát, người ta bắt những con cá lớn, đem về giết
những con cá lớn. Còn bao nhiêu con ốc, con tôm, con nhỏ, con trùng, con dế,
con rắn, con rít ở dưới đó, họ không thèm bắt. Nhưng mà nước hết, nắng khô chết
luôn hết. Đó là cái nghiệp, cộng nghiệp của cái loài chúng sanh trong cái ao
này, phải trả cho được nó mới chết.
Thầy nói như
thế này, con là người xứ này, kẻ thì xứ khác, người ở tỉnh này, tỉnh nọ. Mà
trong một chiếc xe đò, mà nó tập trung lên mấy con, cái quy luật nhân quả nó tập
trung mấy con trên một chiếc xe đò. Nó nhiều người, nhiều xứ chứ đâu phải một
người ở một xứ, hoặc trên một gia đình, lên một chiếc xe đò đâu. Nó đi đến đường
đèo kia, nó đâm đầu xuống đèo, nó chết bao nhiêu người, người một nơi, một chỗ.
Con thấy cái quy luật nhân quả, cộng nghiệp, nó lôi lại một chỗ để chết với
nhau trên cùng một chiếc xe.
Con hiểu luật
nhân quả chưa? Thì cái cộng nghiệp của loài ốc sên và những con cá nhỏ, cá lớn ở
dưới này, cùng một cái ao đó, nó sống. Nhưng mà đến cái giờ phút này đó, nhân
quả nó bảo chết, nó ra lệnh rồi thì bắt đầu người ta đến, họ tát. Họ tát riết,
bắt đầu đó, họ bắt con cá lớn, còn mấy con chút xíu này, họ không ăn được họ
không có bắt, nhưng mà nước khô hết rồi, trời nắng chết sạch, đó là cộng nghiệp,
con hiểu chưa, cộng nghiệp.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét